Đêm ấy nằm ôm anh chị rớt nước mắt. Tam su gia dinh chị cố kéo anh ra xa hơn bức tường ấy nhưng dường như ngay cả lúc ngủ anh cũng vẫn “giữ chỗ”, cứ kéo chồng ra được một lúc là anh lại áp vào ngay.

Anh và chị đều là dân tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp. Buổi đầu tiên nhìn thấy người đàn ông dáng nhỏ bé nhưng tay thì nhanh thoăn thoắt bê từng thùng đồ lên xe chở hàng chị đã rất nể phục. Gần giờ nghỉ trưa, thương người đồng nghiệp vất vả chị đã bưng một cốc nước đến cho anh. Quá bất ngờ trước sự quan tâm của một người phụ nữ lam dep lạ nhưng anh không chần chừ mà uống hết luôn cốc nước ấy, đôi mắt anh ánh lên niềm biết ơn vô hạn.

Sau lần ấy họ bắt đầu chuyện trò với nhau trong giờ giải lao. Anh và chị làm cùng công ty nhưng khác tổ. Có thể cùng hoàn cảnh xuất thân nên họ dễ nói chuyện với nhau hơn. Nhiều lần nhìn xuất cơm anh mang theo chị lại thấy thương anh. Chị mạnh dạn đề nghị:

vo-chong-blogtamsuvn

Có thể cùng hoàn cảnh xuất thân nên họ dễ nói chuyện với nhau hơn. (Ảnh minh họa)

– Anh làm vất vả thế ăn thế này sao đủ chất. Hay từ mai để em nấu luôn đồ cho anh. Em là phụ nữ đi chợ mua được đồ ngon mà vẫn rẻ chứ không như cánh đàn ông các anh đi chợ là bị chặt chém liền mà còn toàn bị các bà ấy nhét cho đồ ế.

– Chỉ sợ làm phiền em.

– Phiền phức gì đâu, đằng nào buổi sáng em cũng phải nấu cơm rồi mang đi làm mà. Thế nhé, từ mai em sẽ nấu luôn cho anh.

Vậy là hàng tháng sau khi lĩnh lương xong anh trích một phần tiền đưa cho chị để chị nấu cơm trưa giúp. Tình cảm của họ cứ thế lớn dần rồi họ yêu nhau lúc nào không hay. Một năm sau thì hai người chính thức về chung nhà. Kể từ khi ấy anh không chỉ được chị chuẩn bị cơm trưa mà tối anh cũng vẫn được thưởng thức cơm vợ nấu. Cuộc sống của đôi vợ chồng trong căn nhà trọ chỉ vẻn vẹn 10m2 nhưng tình thương lúc nào cũng đong đầy.

>>> Bạn đã biết xu hướng thoi trang thu dong 2015 chưa?

Thế rồi niềm vui nhân lên gấp bội khi chị có thai. Anh chăm sóc chị rất chu đáo, nhiều lần chị ốm nghén mệt mỏi ăn gì là nôn là hết. Sợ chị đói, nửa đêm anh còn phóng xe đi mua bằng được bát cháo gà về và bắt chị ăn bằng được. Những đêm đông lạnh anh không cho chị nhúng nước mà giành phần giặt giũ giúp vợ. Nhìn chồng hì hục với đống quần áo chị muốn ra giúp anh cho nhanh nhưng anh xua tay:

– Mấy cái quần áo có gì đâu, anh làm một loáng là xong. Em cứ vào nhà ngồi nghỉ đi, ra đây trơn lại ngã bây giờ.

Không uổng bao ngày anh mong ngóng cuối cùng đứa con trai kháu khỉnh của anh chị cũng chào đời. Từ ngày có con anh vui lắm nhưng điều anh trăn trở là căn nhà trọ 10m2 của anh chị bây giờ trở nên quá nhỏ khi có thêm con. Anh bàn với chị thuê căn nhà rộng hơn một chút nhưng chị e ngại:

– Giờ có con bao nhiêu thứ phải lo, thuê nhà rộng hơn tức là tiền nhà cũng tăng, mình kiếm đâu ra tiền được hả anh.

– Chuyện tiền nong em không phải lo miễn là làm sao để mẹ con em được khỏe mạnh. Chứ chật chội quá ngột ngạt ốm mất.

Chồng kim ngưu kiên quyết như vậy nên chị chẳng dám gàn. Mọi chuyện chị để tự anh lo vì chị biết tính anh khi đã quyết gì là anh làm bằng được.

Cuối cùng anh cũng tìm được một căn phòng trọ rộng rãi hơn, khoảng gần15m2. Vậy là hàng tháng để có thêm tiền bỉm sữa cho con rồi tiền nhà trọ anh đã phải làm ngày làm đêm. Vất vả là thế nhưng mỗi lần về tới nhà nhìn thấy vợ và con là anh chẳng còn biết đến mệt nhọc gì nữa.

vo-chong1-blogtamsuvn

Vất vả là thế nhưng mỗi lần về tới nhà nhìn thấy vợ và con là anh chẳng còn biết đến mệt nhọc gì nữa. (Ảnh minh họa)

Con được sáu tháng chị quyết định gửi con sớm cho người trông trẻ tư để đi làm trở lại. Lúc đầu anh không đồng ý vì con còn quá nhỏ nhưng sau chị thuyết phục chồng nên anh cũng đồng ý dù anh vẫn thương con lắm.

Khi ấy mới đầu hè căn nhà mới của anh chị đã bắt đầu ngột ngạt. Anh bàn với vợ: “Anh tính có lẽ sẽ phải mua một chiếc điều hòa chứ không thì mùa hè này khổ thân con lắm. Trước vợ chồng mình thế nào cũng được nhưng giờ không thể để con khổ được”. Vậy là anh lại lao vào làm. Giờ nghỉ trưa anh cũng tranh thủ làm thêm chứ không ngồi im, nhìn anh mà chị xót xa.

Duy có một điều lạ là từ hôm ấy khi đi ngủ anh không cho chị nằm trong và cũng dặn chị tuyệt đối không cho con nằm sát tường nữa mà để chỗ ấy cho anh. Thực tình nhiều hôm chị muốn nằm gần tường để dựa lưng chút vì chị đau lưng nhưng anh một mực không chịu. Chị tức lắm.

Cứ như thế anh chiếm độc quyền cái chỗ giường giáp tường ấy đã được năm hôm. Tối nay anh làm cố cho xong việc cho người ta nên 9 giờ tối vẫn chưa về. Cu con đã buồn ngủ nên chị lên giường cho con ngủ trước. Anh chưa về nên chị dựa vào tường cho thoải mái lưng. Vậy nhưng khi chị áp lưng vào thì thấy bức tường rất nóng, nằm một lúc thì cảm giác bỏng lưng không thể chịu đựng được. Giờ thì chị mới hiểu ra mọi chuyện, chị cảm phục vô cùng sự hi sinh vì vợ vì con của anh.

Đêm ấy nằm ôm anh chị rớt nước mắt, chị cố kéo anh ra xa hơn bức tường ấy, nhưng dường như ngay cả lúc ngủ anh cũng vẫn “giữ chỗ”, cứ kéo chồng ra được một lúc là anh lại áp vào ngay.

Thời tiết càng ngày càng nóng. Đêm thằng bé con chị không thể ngủ yên, sáng sớm chị đã phải đưa con đi gửi tối muộn mới đón về vì bên ấy có điều hòa. Một hôm anh bảo chị nghỉ làm ở nhà, nghĩ chồng mệt nên chị bảo anh ở nhà nghỉ ngơi. Nhưng tối ấy đón con về nhà thì chị hoàn toàn bất ngờ khi thấy nhà đã được lắp điều hòa.

Biết vợ rất ngạc nhiên nên không chờ chị hỏi anh đã khoe luôn: “Sáng nay thấy nhà bác hàng xóm thay điều hòa nhưng cái này vẫn còn tốt nên anh hỏi mua lại rồi thuê thợ lắp luôn. Thôi mình chưa đủ tiền thì dùng tạm cái này cũng được, không nắng nóng thế này khổ thân hai mẹ con lắm”.

Anh lúc nào cũng vậy chỉ lo cho vợ con chứ chẳng bao giờ nghĩ đến bản thân mình. Chị thấy mình thật may mắn và hạnh phúc khi đã lấy được người chồng như anh.