(blog tam su) – Khi tôi đang ở nhà cơm nước hay cùng chồng con đi chơi, anh vẫn nhắn tin với lời lẽ ướt át, đẩy tôi vào tình cảnh ăn không ngon, ngủ không yên, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ.

Tôi quen Dương qua Facebook (mạng xã hội) trong thời gian chồng tôi đi công tác ở miền Nam mấy tháng. Anh là một luật sư hiểu biết, ăn nói nhẹ nhàng và có ngoại hình khá bắt mắt. Anh cao 1m8, nước da đen giòn, rắn rỏi, đã 39 tuổi mà vẫn chưa lập gia đình – bao gia dinh

Tôi tuy không thuộc hàng các cô gái chân dài nhưng từ trước đến giờ lại luôn thích những mẫu người đàn ông cao ráo, kể cả không đẹp trai cũng được. Vì thế gặp anh, ngay lập tức  tôi bị choáng ngợp, mê mẩn bởi cái vẻ ngoài đàn ông ấy. Còn anh thì thích tôi bởi vẻ ngoài cá tính, lanh lợi và thông minh.

Anh bảo đã từng quen, thậm chí yêu nhiều cô gái xinh đẹp nhưng chưa bao giờ bị ai cuốn hút mạnh mẽ như tôi. Chỉ đến khi gặp tôi, anh mới khao khát, thèm muốn có một mái ấm gia đình, có một người phụ nữ bên cạnh để chia sẻ và có những đứa con ngoan. Tôi không để ý nhiều đến câu nói đó và cho rằng đó chỉ là những lời tán tỉnh, ngọt ngào của  người đàn ông khi muốn cưa cẩm một cô gái – tam su tham kin cua phu nu

Và dù gì thì chuyện đó cũng không bao giờ xảy ra vì tôi đã có chồng, một người đàn ông tuy không lãng mạn, tâm lý nhưng rất có trách nhiệm với gia đình và hai đứa con trai kháu khỉnh. Tôi có thể làm chuyện này chuyện kia có lỗi với chồng nhưng quyết không bao giờ bỏ chồng, bỏ con. Chồng là chồng mà người tình là người tình.

vuong-luoi-tinh-voi-nguoi-dan-ong-doc-than-toi-gap-bao-phien-phuc-1

Nhưng càng ở gần anh, tôi mới hiểu vì sao đến bây giờ anh vẫn chưa lấy được vợ. Thời gian đầu, anh tỏ ra rất tôn trọng tôi như khi tôi về nhà là anh không bao giờ nhắn tin, gọi điện. Tôi tạm hài lòng với bí mật về người đàn ông ngọt ngào trong bóng đêm đó. Bởi lúc bên anh, tôi như một người phụ nữ khác hẳn. Đam mê, nóng bỏng, được yêu, được chiều chuộng và được tôn thờ, điều mà tôi không bao giờ tìm thấy bên cạnh người chồng khô khan của mình.

Nhưng khi đã yêu, sở hữu được tôi rồi, anh lại trở nên ích kỷ đến đáng sợ. Nhiều lúc anh ghen ngược (với cả chồng và con tôi) và muốn tôi dành nhiều thời gian bên anh hơn. Anh bảo một ngày không được gặp tôi, có lẽ anh điên mất. Và vì thế anh luôn lùng sục tìm tôi dù lúc đó tôi ở bất cứ  đâu, thậm chí đang đi công tác xa. Có lần biết tôi đang đi hội thảo ở Quảng Ninh, anh đã lập tức bắt xe xuống đó chỉ sau vài tiếng khiến tôi rất khó xử, chỉ sợ mọi người trong đoàn nhìn thấy.

Anh càng mãnh liệt thì tôi lại càng thấy hoảng. Nhưng có lẽ điều tôi sợ hơn cả là anh quá si tình, ủy mị và yếu đuối. Có lần tôi về quê, bận việc gia đình nên tắt máy, gọi điện không được, anh đã buồn bực tìm đến rượu uống đến say mèm, rồi lao ra đường, đâm vào người khác. May mà người phụ nữ trẻ và đứa con nhỏ chỉ biết thương nhẹ, còn anh thì phải nhập viện cấp cứu và khâu gần chục mũi ở đầu.

Tôi có cảm giác anh như một đứa trẻ chứ không phải người đàn ông gần 40 tuổi, luôn làm mọi thứ để gây sự chú ý, thậm chí muốn tôi phải ân hận vì đã để anh xảy ra chuyện như vậy. Nói chung là anh rất dễ bị kích động và điều đó làm tôi thấy sợ. Có lúc anh nói thẳng: “Anh chờ em bỏ chồng để cưới anh…Để chứng minh tình yêu với em, anh có thể chết”.

Rồi anh còn đòi xăm tên tôi lên người anh. Nhưng thực sự tôi không bao giờ muốn cuộc tình này bị đẩy đi quá xa. Làm sao tôi có thể sống hạnh phúc với anh, một người đàn ông quá ủy mị và ích kỷ đến vậy? Anh kiểm soát tôi quá chặt khiến tôi cảm thấy ngột ngạt và nghẹt thở.

Những lúc nhớ tôi, anh quên mất tôi là một người phụ nữ đã có gia đình và rằng tôi đang ở nhà buổi tối. Nhiều lần tôi thót tim vì suýt bị chồng phát hiện ra chuyện động trời nhưng nếu tình trạng này cứ tiếp diễn thì tôi cũng không dám chắc chuyện gì sẽ xảy ra.

Tôi đã từng nói với anh nhiều lần: “Em thích một người đàn ông điềm đạm, có bản lĩnh chứ không phải một người ích kỷ, không biết coi trọng bản thân mình như anh đang thể hiện bây giờ. Anh hãy tìm một cô gái để yêu và lấy làm vợ, em sẽ luôn ủng hộ cho anh. Còn nói thực dù vợ chồng em có chia tay, em cũng sẽ không thể đến với anh. Vì thế, anh từng cố phá vỡ gia đình em, khiến mọi thứ trở nên phức tạp”.

Mỗi lần nghe tôi nói vậy, anh lại hết lời xin lỗi, hứa sẽ không bao giờ làm vậy nhưng rồi những lỗi đó vẫn liên tục xảy ra. Nhưng anh vẫn một mực bảo sẽ không lấy ai khác ngoài tôi và còn dọa sẽ chết vì tôi…Tôi thực sự thấy mệt mỏi và ân hận về những gì mình đã làm.

Dù chồng tôi có là người đàn ông không hoàn hảo nhưng tôi chưa bao giờ có ý định bỏ chồng, bỏ con để xây dựng hạnh phúc mới. Tôi phải làm gì để thoát khỏi bi kịch mà mình tự tạo ra, để giữ được cảnh trong êm ngoài ấm bây giờ?