Cái lần đầu tiên ấy, tôi đã gặp em là một ngày mùa đông ấm áp. Ngay từ những phút giây đầu tiên nhìn thấy em tôi đã thấy cảm giác rất đỗi thân quen. Báo phụ nữ đưa tin

Em có ánh mắt rất đẹp và một mái tóc dài đen nhánh. Cho đến tận bây giờ tôi vẫn nghĩ rằng mình là người rất may mắn trong cuộc đời này khi đã gặp được em.

Tôi vẫn còn nhớ nụ cười tỏa nắng trên mái tóc dài của em, trong những ký ức đẹp nhất của tôi thì nụ cười của em là thứ rất tuyệt vời. Nếu có thể tôi xin được giữ nụ cười đó đi cùng mình trong những tháng ngày còn lại của cuộc đời mình.

Từ lúc gặp em tôi vẫn thường đi làm thật sớm, đến chỗ đợi xe trước để người đầu tiên mà tôi nhìn thấy mỗi buổi sáng sẽ là em. Rồi khi em xuất hiện tôi lại quay mặt giả vờ như không đế ý dù thật sự tôi muốn nói với em một điều gì đó. Không biết bao nhiêu ngày trôi qua nhưng tôi vẫn cứ đứng cạnh em mà chẳng dám nhìn thẳng vào mắt em nữa.

Mỗi lúc trên xe tôi cứ giả vờ nhắm mắt nhưng thực ra tôi đang trộm nhìn em vì nụ cười, ánh mắt đó luôn khiến cho tôi trở nên bối rối. Mỗi khi về tôi luôn bước đi thật nhanh chỉ để không nhìn thấy em, giả vờ không để ý vì nếu đi thật gần em có lẽ tôi sẽ yêu em mất. Từng ngày cứ thế trôi qua, tôi và em vẫn ở thật gần nhau nhưng tôi chẳng biết làm sao để có thể gần bên em.

Cho tới một buổi sáng đẹp trời tôi lấy hết sự dũng cảm của mình để quyết tâm viết bức thư tình đầu tiên  để nói với em “Mình làm bạn với nhau nhé!”. Nhưng khi tôi nhìn thấy mái tóc dài đen nhánh của em đã bị cắt ngắn đi tôi đã thấy rất hụt hẫng và không thể nào cất lời. Dù rằng em vẫn rất đẹp nhưng tôi vẫn rất thích nhìn thấy nụ cười tỏa nắng trên mài tóc dài đen mượt. Lúc đó tôi chỉ muốn giữ mãi nụ cười đó trong ký ức của mình vì với tôi điều đó thật đẹp!

Có lẽ em là người con gái ít nói và khó gần nhất mà tôi từng gặp. Tôi đã rất cố gắng để nói với em rằng tôi muốn làm một người bạn nhưng em không trả lời gì cả. Tôi đã từng nghĩ rằng em ghét tôi và không muốn nói chuyện với tôi, tôi rất muốn quên em nhưng hình ảnh em cứ xuất hiện trong tâm trí tôi và làm nó rối bời.

 Thư tình: Cho quá khứ một cơ hội em nhé! - 1

Cất giữ tình cảm thật sự còn đau khổ hơn là để cho nó ra đi em à! 

Tôi không thể ngừng nghĩ về em khi mỗi sáng mai nhìn thấy em từ xa, cũng không thể ngủ sớm vì nụ cười của em khiến cho tôi không ngừng thấy vui. Cho tới tận phút giây này tôi vẫn nhớ em, muốn đi cùng em suốt cả cuộc đời này.

Tôi đã mơ về những tháng ngày khi tôi và em quen nhau. Tôi và em sẽ đi cùng xe đi làm, cùng nhau đi ăn trưa, đi dạo ở công ty và vẫy tay chào từ biệt nhau như những người bạn thân thiết. Nhưng có lẽ thật khó vì tôi thì ngốc nghếch còn em thì không nói gì, và rồi trong phút giây này đây tôi vẫn nhớ về em thật nhiều.

Tôi sắp phải xa em, thời gian tôi gần bên em không còn nhiều nữa. Dù thật sự không muốn nhưng tôi đã nhận ra một điều rằng tình cảm không phải là sự cố gắng của một bên. Tôi đã từng nghĩ rằng nếu tình yêu thật sự cần 1000 bước để tới với nhau thì tôi chỉ cần em bước 1 bước thôi, còn tôi sẽ bước 999 bước lại bên em. Nhưng dù đã cố gắng nhưng em vẫn không nói gì. Tôi và em vẫn cứ giả vờ như không biết tới sự tồn tại của nhau.

Tôi vẫn còn nhớ câu tâm trạng của em “Say you do? ”. Tôi đã nghĩ rất nhiều về câu nói đó. Tôi có thể làm gì cho em chứ! Một người đàn ông gần 30 tuổi, tôi có gì ngoài bản thân mình với một đống thăng trầm của cuộc đời. Nếu em hỏi tôi anh có thể làm gì khi yêu em thì tôi có thể hứa với em điều gì? Tôi không thể khiến cho em trở thành một nàng công chúa vì tôi không phải một chàng hoàng tử.

Tôi vẫn biết tận trong sâu thẳm trái tim của mỗi một cô gái đều chờ đợi một chàng hoàng tử cưỡi bạch mã. Nếu em đòi hái cho em những vì sao trên trời tôi cũng chẳng thể làm được điều đó. Tôi chỉ là một người bình thường và muốn yêu em với một tình yêu bình thường, không hoa mỹ hay chói lọi, chỉ cần bên nhau đi cùng tới tận phút giây cuối cùng. Tôi chỉ có thể nói với em rằng tôi sẽ không đến bên em khi bên em ngập tràn niềm vui, niềm hạnh phúc- Chỉ xin được ở bên em khi tất cả ra đi.

Tôi đã nghĩ về những tháng ngày khi em ở bên tôi, cùng nhau chúng ta sẽ đi hết những tháng ngày còn lại. Không hứa hẹn, không tính toán mà cũng chẳng so sánh với bất kỳ ai khác. Một cuộc sống có em và tôi cùng một mái ấm. Nhưng rồi sẽ chẳng có ngày đó nếu như chúng ta không dành cho mình quyền được thay đổi, không để cho những nỗi đau trong quá khứ ngủ yên.

Có lẽ rằng tôi không phải là người đàn ông mà em luôn mơ ước. Ngoài bản thân mình ra tôi không thể cho em điều gì khác. Đôi lúc khi buồn nhất tôi thường nói với chính mình “Anh tham lam điều gì cơ chứ. Anh cần quái gì tiền bạc hay địa vị! Yêu thương một người khó vậy sao?”. Có lẽ khi quên đi một người tôi dường như cũng đã quên đi cách bắt đầu yêu một người phải như thế nào.

Tôi phải tập một cuộc sống không có em, vì nếu càng ở bên em lâu tôi sẽ càng khó ra đi. Tôi rất muốn dõi theo em suốt những tháng ngày còn lại, ở bên em và mỗi ngày quan tâm tới em, hằng đêm nói với em rằng một ngày nào đó sáng mai thức dậy em sẽ ở bên cạnh tôi.

Tôi không biết rằng quá khứ của em có điều gì đau khổ nhưng hiện tại và tương lai tôi xin được ở bên em. Cùng san sẻ một phần khó khăn, chung vui khi em hạnh phúc, tựa vào vai tôi mà khóc khi em đau buồn.

Chỉ tiếc rằng tôi và em vẫn chưa sống thật với chính mình. Nếu có yêu nhau thì xin đừng để đó. Một ngày bên nhau, một tháng, một năm, một đời. Chẳng biết ngày mai có tới hay không nhưng tình yêu dù lớn đến mấy nếu im lặng cũng sẽ nhạt dần.

Tình cảm cũng chẳng phải là thứ gì bất biến. Tình yêu đến được thì cũng sẽ ra đi được. Mong rằng nếu trong cuộc đời này em gặp được người đàn ông trong mộng thì xin em hãy sống và làm những gì mình nghĩ. Cất giữ tình cảm thật sự còn đau khổ hơn là để cho nó ra đi em à!

Cho quá khứ một cơ hội đi em!”. Tôi rất muốn nói với em điều đó. Cho quá khứ một cơ hội cũng là cho hiện tại và tương lai của em được sống là chính mình. Nếu hiện tại em hạnh phúc thì em sẽ cảm ơn quá khứ đã xẩy ra, hướng tới tương lai với niềm hân hoan. Nếu em cứ giữ mãi ký ức với những nỗi buồn đau thì hiện tại em sẽ thấy đau khổ, cô đơn, và rồi tương lai thật u ám.

Tôi cũng sẽ cho quá khứ một cơ hội để thay đổi! Tôi sẽ sống trọn vẹn hơn nữa những phút giây hiện tại. Tôi sẽ để cho những nỗi đau ngủ yên để tiếp tục những tháng ngày còn lại của cuộc đời mình. Tôi đã mong rằng em sẽ là người con gái cùng tôi đi tới tận cùng cuộc đời này, đi qua những nỗi đau chúng ta sẽ thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn.