Tôi 21 tuổi, cũng như biết bao cô nàng khác, cũng quay cuồng trong cái vòng quay cuộc sống. Lúc nào cũng game, facebook và ngủ. Dường như tôi đã quen với những thói quen rồi. Đó là tôi cô đơn hay tôi hạnh phúc. theo báo phụ nữ

Tuổi 20 trôi qua để lại khoảng trống trong tim, dường như cô đã không thể nhận ra rằng cô đơn là thói quen hay là cái đích mà cô hướng tới. Tự cho rằng cuộc sống cô vốn đủ bận rộn với hoài bão, với đam mê, sẽ không còn chỗ cho trái tim lạc nhịp. Nhưng sâu trong lòng, cô hiểu cô cũng khát khao cái hạnh phúc của tình yêu, của sự rung động chân thành và trong sáng nhất.

Sinh viên năm ba, Cô sẽ đi qua ¾ quãng đường đại học, sắp đến lúc cô từ sự bao bọc chở che của bố mẹ để vươn ra thế giới với đầy rẫy gai góc. Hành trang cô mang theo nên là cô đơn hay hanh phúc. Sợ hạnh phúc là liều thuốc độc khiến cho cô mãi không chịu tỉnh giấc. Tuổi 21, tuổi mà cô phải bắt đầu sống thực tế hơn và cũng là lúc cô cần học cách sống của người trưởng thành. Nhưng cô đơn liệu có phải liều thuốc tốt? Là con người, ai cũng có những phút yếu lòng, nhất là cô – người con gái mang trong mình trái tim mỏng manh dưới bề ngoài mạnh mẽ. Bạn biết đó, mạnh mẽ mãi đâu được, gồng mình mãi đâu xong, phút giây tưởng chừng như đổ ngã đó liệu bên cạnh có một bờ vai âu cũng tốt hơn một mình.

Nhưng có lẽ khi ta càng lớn, thì cũng lúc bận rộn vây quanh ta, quay ta vào guồng mà vắt đi sức trẻ, sức khỏe của tuổi thanh xuân. Đó cũng là lúc ta quên đi những thứ vốn dĩ quen thuộc. Và đó cũng chính là lý do sinh nhật càng trở nên xa xỉ với một số người – trong đó có cô. Con người vốn suy nghĩ lạc quan đó, đứng trước ngưỡng cửa tuổi mới bổng trở lên mệt mỏi và sợ hãi cho tương lai. Cô sợ, sợ đến một lúc nào đó, cô cũng quên đi những giá trị truyền thống, rồi như bây giờ cô cô đơn dưới cái bề ngoài của hạnh phúc.

Và dù cô có sợ nhưng cô hiểu. Thời gian không chờ người và lựa chọn luôn là con dao 2 lưỡi. Vậy nên tuổi 21 cô đuổi theo đam mê, đuổi theo những dự định tương lai mà để trống hạnh phúc lấp bằng cô đơn. Hãy cứ để nhiệt huyết sục sôi, hãy cứ để đam mê trỗi dậy rồi ta sẽ nhận ra hạnh phúc hay cô đơn sẽ không còn là ranh giới đáng sợ.